Hắn cũng chẳng nhìn xem cô có đồng ý không mà đi thẳng lên lầu.
Rời khỏi nhà, thời tiết hình như đã lạnh hơn. Hắn không mặc âu phục mà tùy tiện mặc đồ thể thao với áo gió có lót lông nhìn vô cùng bắt mắt.
Xuống xe, đi vào trong, thấy cô đi chậm chạp, hắn nắm lấy tay cô, chủ động giảm tốc độ.
Bàn tay anh ta ấm, cảm giác run rẩy, lạnh buốt không còn nữa, Cảnh Nghi lần đầu thấy ấm áp khi bên cạnh hắn.
Lên một phòng riêng, hắn cho cô tùy ý gọi đồ mình thích và chỉ ngồi nhìn cô ăn.
- Sao anh không ăn? Những món ăn này không hợp khẩu vị của anh sao?
Hắn ngồi tựa người trên ghế, lấy thuốc hút.
- Tôi ăn rồi, em ăn đi.
Cảnh Nghi không hỏi thêm nữa, bụng đói nên cứ ních thật đầy. Dù sao đây toàn là những món cô thích nên mới gọi, bỏ đi thì thật phí.
Hắn ngắm nhìn khuôn mặt Cảnh Nghi qua khói thuốc, môi khẽ chếch lên. Nếu em biết nghe lời thì thật là hoàn hảo.
Cô mải ăn còn chẳng thèm để ý xem hắn đang nhìn mình say mê thế nào?
Ăn xong, hắn nhận được điện thoại của bạn nên quay sang hỏi cô.
- Em muốn đi chơi không?
Hắn nghĩ cô sẽ tìm cách từ chối nhưng không ngờ cô lại gật đầu cái rụp. Có vẻ như cô đã học được cách bước vào cuộc đời hắn.
Điểm đến là bar Phồn Hoa, hắn ném chìa khóa xe cho nhân viên rồi ôm cô trong tay đi vào. Qua sàn nhảy, Cảnh Nghi nháy mắt cười khi thấy Khả Như trên sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-bao-gio/365300/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.