Sáng hôm sau, cô giáo bước vào lớp. Sau khi ổn định lũ giặc, cô mỉm cười nói:- Các em hôm nay lớp ta có thêm một bạn gia nhập. Mời em!
Một bóng dáng nhỏ nhắn bước vào, mái tóc ngắn ngang vai đung đưa theo bước đi.Khẽ nở nụ cười và nói:
- Hello. Mình tên Nguyễn Triệu Vi Ân, rất vui vì được gặp các bạn.
Vừa dứt lời thì cuối lớp có một người đứng hình khi nghe đến tên " Vi Ân". Khang lặng người nhìn Ân chẳng biết nói gì, đã 3 năm không gặp, chỉ kiên lạc qua điện thoại và facebook. Giờ đây Ân đang đứng trước mặt Khang, cảm xúc lẫn lộn. Ân quay sang cô giáo:
- Cô em ngồi với Khang. Cô giáo gật đầu đồng ý và Vi Ân nhà ta tung tăng xách cặp về nhà "chồng". Vừa đặt mông xuống ghế thì Ân bị các cặp mắt chỉa vào. Ân nhìn Nhi và Vương cười tươi:
- Chào 2 bé.
Nhi giả vờ nghiêm túc:
- Bé không, em về lúc nào thế.
- Chị với anh Vương ghê quá à. Từ từ em nói chớ. _ Ân xụ mặt.
Nó giải vây cho Ân:
- Bây ngưng đi, cho thằng Khang thăm vợ với.
Ân " a" lên 1 tiếng rồi quay sang Khang:
- Tiểu Khang, tiểu Ân về rồi. Không vui sao.
Khang vẫn im thinh thít. Ân lay lay Khang:
- Anh sao vậy?
Khang lên tiếng:
- Nói....gì giờ?
Cả bọn tụt cảm xúc sau câu nói tỉnh như ruồi của Khang. Nó nhìn Khang:
- Chị mà là con Ân chị tán vỡ đầu rồi nhốt chuồng chó rồi. Bó tayyy..
Ai nấy về quay về chỗ ngồi tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-toi-khong-can-li-do/114351/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.