Cố Thanh Thành đợi Dương Diệp Tây trèo lên giường, hắn cảm thấy bầu không khí bây giờ rất tốt, trong lòng tự hỏi liệu hắn có thể tiến xa hơn chút nữa được không?
Vừa nghĩ thế, hắn liền ghé đến gần người kia. Chỉ thấy nhóc con vì bất ngờ mà nhắm tịt mắt, cổ cũng hơi rụt lại.
Cố Thanh Thành hơi thất vọng một chút, hắn thở dài rồi xoa đầu cậu:
“Thôi, không trêu em nữa.”
Dương Diệp Tây từ từ mở mắt ra, tuy cậu không nhìn thấy biểu cảm của Cố Thanh Thành nhưng cậu lại nghe được sự mất mát từ giọng nói của hắn.
Dương Diệp Tây mím môi, trong lòng lại bắt đầu nổi lên cảm giác khó chịu, muốn giải thích với hắn. Vậy mà cuối cùng cũng không có thêm hành động gì khác ngoài nằm xuống.
Đêm ấy cậu phải trằn trọc mãi mới có thể ngủ, nhưng ngay cả trong giấc mơ cũng chẳng được yên ổn.
Có lẽ chuyện hôm nay gợi nhớ cho Dương Diệp Tây về quá khứ nên cậu đã gặp lại cơn ác mộng mà rất lâu rồi cậu không mơ thấy. Khung cảnh xung quanh bị bao phủ bởi một màu xám xịt, khi ấy chỉ có một đứa trẻ 14 tuổi đang hôn mê và một đứa trẻ 12 tuổi cầu nguyện trong bất lực.
Dương Diệp Tây có một bí mật mà cậu chưa từng nói cho một ai, đó là khi ấy cậu từng nghe lén được ba mẹ cãi nhau về chuyện hôn sự của cậu.
Ba nói rằng nếu như trường hợp xấu là Cố Thanh Thành không thể tỉnh lại hoặc nếu như hắn tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-thuong-em/3516298/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.