Cố Thanh Thành theo Dương Diệp Tây vào phòng của cậu, bấy giờ cả hai người đều thấm ướt.
“Anh thay đồ đi, nhà tắm ở bên này.”
Dương Diệp Tây đưa cho Cố Thanh Thành khăn và một bộ đồ mới của cậu rồi chỉ về hướng nhà tắm. Cố Thanh Thành nhận lấy, suốt cả quá trình hắn chưa nói lấy một câu, cảm giác như cổ họng mình cũng trở nên khô khốc.
Cuộc gặp mặt của hai người là điều mà hắn không lường trước được.
Sau khi thay đồ xong bọn họ cùng ngồi ngoài phòng khách, Dương Diệp Tây đặt 2 cốc nước ấm trên bàn, cậu nói:
“Nhà không có gì, anh uống tạm nhé.”
Cố Thanh Thành nhận lấy cốc nước, bối rối đáp:
“Ừ.”
Hai người duy trì trạng thái im lặng trong một lúc lâu, Cố Thanh Thành không đối diện với cậu được, hắn lo nghĩ rằng cậu sẽ hỏi tại sao hắn lại đứng dưới chung cư cậu sống, thế nhưng cậu không hề đề cập đến chuyện này.
Bỗng nhiên thanh âm của Dương Diệp Tây vang lên kéo hắn về thực tại:
“Anh ăn trưa chưa? Có muốn ăn gì đó không?”
Cố Thanh Thành đang thất thần, nghe Dương Diệp Tây nói thì liền hỏi lại:
“Anh chưa ăn, em muốn ăn gì?”
Dương Diệp Tây nghĩ một lát, sau đó bảo:
“Để tôi nấu đi.”
“Em nấu?”
Cố Thanh Thành lặp lại.
Dương Diệp Tây đã xem trên mạng, cảm thấy món đó không khó nấu, hơn nữa dự định hôm nay của cậu vốn là tự nấu ăn, vì thế liền đáp:
“Đúng vậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-thuong-em/3488855/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.