Edit: Tịnh Hảo
Kích tình đi qua, cả người Trương Linh Ngọc ngồi trên người Nhạc Hiên Lam, ngay cả hơi sức để động cũng không có.
Hình như Nhạc Hiên Lam không định rút ra khỏi cơ thể cô, anh dựa lưng vào ghế sofa, ôm cô không ngừng hôn.
“Hiên Lam?” Trương Linh Ngọc kêu một tiếng.
Động tác hôn của Nhạc Hiên Lam dừng một lát, nhìn cô chằm chằm.
“Cậu đã tỉnh chưa?” Cô khẩn trương hỏi.
Lông mày xinh đẹp của Nhạc Hiên Lam khẽ nhíu lại.
“Tớ vẫn luôn tỉnh.”
Như muốn chứng minh độ tin cậy của những lời này, cô cảm thấy phần đó của anh trong cơ thể lại to lên.
“Ngừng!” Dường như chỉ cần kêu lên, nó sẽ ngừng sưng to, nên Trương Linh Ngọc hét lớn.
Nhạc Hiên Lam vô tội nhìn cô.
“Tớ muốn ngủ.” Cô xin khoan dung, anh uống say rồi, căn bản thần trí mơ hồ, chỉ có thể dụ dỗ.
Nhạc Hiên Lam gật đầu một cái.
Trương Linh Ngọc thật vui mừng, con chó lớn Nhạc Hiên Lam vẫn chịu nghe lời chủ nhân.
Anh rời khỏi cơ thể của cô, kéo quần áo xốc xếch của mình cho đàng hoàng, bế ngang Trương Linh Ngọc trở về phòng ngủ của anh.
Lúc này Trương Linh Ngọc mới phát hiện, lần đầu tiên quý giá của cô, không chỉ là cùng một con ma men, mà cơ thể cô còn trần như nhộng, vậy mà người đó lại quần áo chỉnh tề! Cô vừa xấu hổ vừa tức, cả khuôn mặt và tai đều đỏ đến sắp chín.
Nhạc Hiên Lam cẩn thận đặt Trương Linh Ngọc lên giường, Trương Linh Ngọc lập tức bùng nổ.
“Nhạc Hiên Lam! Vậy mà cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-thi-phai-an-em-truoc/2222/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.