“Dù gì nếu không phải anh gặp xui xẻo tôi đã không để ý đến anh như vậy!”
Phải chọn môn học thêm, chọn môn học thêm rồi không học, đây là truyền thống “tốt đẹp” của trường dạy nghề không mấy tên tuổi này. Đương nhiên, đây luôn là tôn chỉ giáo dục của Hồ Bất Động, mức độ học tập vừa phải, nhưng không để mình bị liệt vào hàng cá biệt.
Nhưng khi ngôi nhà ấm áp của cô rất có thể biến thành hiện trường đầu tiên của một vụ án mạng, cô không thể không từ bỏ truyền thống đã gắn bó lâu dài với mình đó. Đeo túi xách lên, lẹ chân, chuồn ra ngoài.
Hạ Thiên Lưu thản nhiên nhìn chiếc túi xách căng phồng của cô, cười nhạt một tiếng. Kế hoạch tẩu thoát của cô diễn ra suôn sẻ, cô hơi quay đầu lại để chắc chắn rằng anh không có ý định ngăn cản mình.
Thế là, cô ngồi trong phòng học lạnh lẽo, nghiền ngẫm cuốn Bí kíp giải độc trên giang hồ của bố mà cô lén trộm được. Cô vừa xoa hai tay vào nhau, khịt khịt cái mũi sắp đông cứng vừa nghiên cứu phương pháp giải độc thuốc chuột. Liếc qua cái phòng học mới chỉ lác đác vài cô cậu đến. Cô lại chán nản gõ tay lên phương thuốc “Phong lưu tuyệt mệnh tán”, chống cằm nhìn góc bên trái, cậu bạn cùng lớp A rút tờ giấy ăn, giúp bạn gái lau vết dầu bánh dính trên miệng. Chướng mắt!
Ở góc bên phải, “cây văn” của lớp đang cặm cụi với bức thư tình mình đã ấp ủ từ lâu. Tại sao cô biết? Xí, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-that-xui-xeo/3186708/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.