Trước đây lúc còn đi học, thanh danh của Bạch Chỉ ở thành phố A tương đối tốt. Quả thật không nghĩ tới khi chính thức làm việc, phòng khám của cô lại vắng vẻ đến vậy.
Hằng ngày Bạch Chỉ ở phòng khám ngoài đọc sách thì chính là chờ bệnh nhân đến.
Hôm nay, máy tính cô xuất hiện một cái tên quen thuộc.
Cô nhấn phím gọi bệnh nhân trên màn hình, nhìn Giang Li đi vào phòng khám, phía sau là Lục Uyển Đồng.
Bạch Chỉ há hốc miệng, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc. Không phải là vì gặp Giang Li ở đây mà là bởi bộ tóc hồng chói lọi của cô ấy.
Giang Li có tính cách dịu dàng, lại là giảng viên của trường đại học Y. Ngày thường cô ấy hay trang điểm theo lối mỹ nhân thành thục, không nghĩ đến hiện tại lại nhuộm màu tóc cá tính đến vậy.
Từ đầu đến cuối Bạch Chỉ chỉ chăm chú nhìn mái tóc như phát sáng kia.
Lục Uyển Đồng vỗ ngực, tự hào nói:
“Thế nào? Đẹp không? Là tớ chọn cho chị Giang Li đó.”
Bạch Chỉ ho nhẹ một tiếng, có chút xấu hổ không biết trả lời thế nào.
Màu tóc này dưới ánh sáng quả thật tôn lên nước da trắng nõn của Giang Li, cũng khiến cô ấy tràn đầy sức sống. Song tổng thể lại có chút không hài hòa với khí chất của cô ấy. Giống như một học sinh ngoan ngoãn chăm chỉ đọc sách bỗng dưng học thói xấu bar vậy, khiến người khác kinh ngạc không thôi.
Bạch Chỉ cẩn thận hỏi: “Sao bỗng nhiên chị muốn nhuộm tóc vậy?”
Giang Li mỉm cười, giọng điệu có chút xót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-thanh-nghien/1161661/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.