Lên trực thăng Trần Thành Đạt lệnh cho người đưa anh và tiểu Băng về biệt thự của anh trên núi.
Nhìn khuôn mặt sát khí của anh tiểu Băng im lặng không dám nói gì hết, đợi khi nào anh mở miệng ra rồi tính.
Đến nơi anh không nói một tiếng nào nắm tay tiểu Băng đi thẳng lên phòng, vừa bước vào trong phòng anh xoay người khoá trái cửa lại.
Tiểu Băng sợ hãi lùi lại phía sau, anh thì tiến tới người tiến người lui, cho đến khi chân tiểu Băng chạm vào giường thì cô lên tiếng:
- Anh hai, sao anh đem em về đây?
- Bởi vì em không được kết hôn với tên đó.
- Vì sao chứ?
- Vì em chỉ có thể làm vợ anh mà thôi.
Dứt lời Trần Thành Đạt tiến tới cúi xuống hôn lên môi cô, tay ôm lấy eo cô kéo sát lại.
Tiểu Băng bất ngờ với câu nói của anh, mở to mắt ra nhìn anh. Anh hôn cô như muốn chút giận vì sao cô lại ngốc như thế, xong rồi anh nhỏ giọng nói vào tai cô:
- Tại sao em không nói với anh?
Tiểu Băng nghĩ là anh nói đến chuyện đám cưới, cô trả lời:
- Em thấy anh đi làm ở nước ngoài nên em không muốn phiền anh, em nghĩ khi anh về biết cũng được.
Trần Thành Đạt lắc đầu cúi xuống hôn lên môi cô một cái nói:
- Tại sao bao nhiêu năm qua em không nói với anh là em thích anh?
Lúc này tiểu Băng bất ngờ thêm một lần nữa, cô hỏi:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-sao-anh-cu-lanh-nhat-voi-em-/3457988/chuong-103.html