Thời gian trôi qua Trần Thành Đạt vì chấp hành nhiệm vụ cũng ít có thời gian gặp được tiểu Băng, anh cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ để trở về gặp người thương.
Nhưng mà anh không ngờ thời gian anh không ở trong nước tiểu Băng đã đồng ý hôn sự với Hoàng Văn Khải.
Khi Trần Thành Đạt về đến nhà anh thấy sao hôm nay ở nhà không có ai hết, đi lên phòng nghỉ ngơi một chút anh lại ngủ quên đến sáng.
Đến khi điện thoại reo lên anh mới tỉnh giấc, cầm điện thoại lên thấy số gọi đến là Quang Đạt, anh bắt máy:
- Alo, anh nghe.
“Anh về nhà chưa?”
- Anh về từ chiều hôm qua rồi không thấy ai ở nhà hết, nên anh lên phòng nằm ngủ quên đến giờ.
“Giờ này mà anh còn tinh thần để ngủ à?”
Lúc này Trần Thành Đạt mới nghiêm túc ngồi dậy hỏi:
- Ý em là sao?
“Anh không đọc tin nhắn của em à? Hôm nay Lệ Băng lấy chồng, người con bé lấy là con trai của một doanh nhân làm ăn cùng Dương gia.”
- Hả em nói cái gì?
“Đó vậy nên em và ba mẹ đang ở thành phố A để chuẩn bị đi dự đám cưới của Lệ Băng, Tuệ Nhiên đi xa không tiện nên em đưa về Lý gia ở vài bữa rồi.”
Lúc này Trần Thành Đạt bừng tỉnh nói với Quang Đạt thêm một câu anh liền cúp máy, ngồi dậy chuẩn bị đến thành phố A ngay lập tức.
Còn về phần Lệ Băng thời gian qua cô đã suy nghĩ kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-sao-anh-cu-lanh-nhat-voi-em-/3456753/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.