Sáng hôm sau Trần Thành Đạt đưa tiểu Băng đến một khu du lịch, mà đi đến đó với hai đường.
Một là đi tàu ra biển, hai là đi cáp treo ra biển Trần Thành Đạt chọn đi cáp treo, anh bao nguyên cabin dành riêng cho hai người, tiểu Băng hỏi:
- Anh hai sau chỉ có chúng ta vậy?
- Anh thích yên tĩnh hai chúng ta là được.
Tiểu Băng gật đầu và tiếp tục ngắm cảnh, hai người sẽ ngủ ngoài đảo gần bờ này một đêm, hôm sau mới trở về nên hai người có chuẩn bị đồ theo.
Tiểu Băng đang ngắm cảnh biển xung quanh thì Trần Thành Đạt gọi:
- Tiểu Băng.
- Dạ.
Quay qua thì anh đưa tay bảo cô qua ngồi cùng, tiểu Băng qua ngồi bên cạnh anh, anh ôm cô và nói:
- Sau này em gọi anh là Thành Đạt như trước kia được không?
Cô hơi ngớ người nhìn anh, không phải trước đây anh đều muốn cô gọi anh là “anh hai” sao? Thắc mắc cô hỏi:
- Không phải anh luôn muốn em gọi anh là “anh hai” sao?
- Giờ anh thích nghe em gọi tên anh thôi.
- Dạ.
Hiểu được vấn đề rồi cô định quay lại chỗ ngồi thì anh ôm cô đặt lên đùi, tiểu Băng ngại ngùng nói:
- Anh tư thế này…
- Em ngại cái gì chứ chúng ta có cái gì chưa làm đâu mà em sợ.
- Nhưng mà em… ưm…
Không đợi cô nói hết câu thì anh đã hôn cô rồi, nụ hôn kéo dài rất lâu kèm theo đó là bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-sao-anh-cu-lanh-nhat-voi-em-/3447374/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.