Ăn trưa xong hai anh em tiếp tục đi chơi vài nơi nữa, đến tối ăn tối ở ngoài luôn khỏi cần nấu.
Buổi tối khi lên giường ngủ Trần Lệ Băng nằm tuốt bên mép giường, chừa một khoản lớn cho anh hai.
Nhưng mà Trần Thành Đạt không chịu nói:
- Sao em không qua đây ngủ với anh? Anh có làm gì em đâu.
- Nhưng mà em với anh…
- Anh là anh hai của em, không lẽ em sợ anh làm gì em à? Em không tin tưởng vào anh à?
- Không phải vậy?
- Thế thì tại sao? Lúc nhỏ anh đêm nào không ôm em ngủ, em sợ cái gì?
Cũng phải lúc nhỏ toàn là Thành Đạt ru cô ngủ, hiện tại anh ấy cũng là anh hai của cô huống chi người anh thích là chị gái xinh đẹp kia mà.
Nghĩ một chút cuối cùng tiểu Băng cũng nhít lại nằm gần anh hai để ngủ, Trần Thành Đạt mỉm cười, nhắm mắt lại.
Đến khuya khi cảm thấy người con gái bên cạnh đã ngủ rồi, Trần Thành Đạt lật người qua tránh đụng chạm làm tiểu Băng tỉnh.
Đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt của tiểu Băng, tiếp tục đi đến sống mũi cao vút và đến đôi môi của cô.
Chăm chú nhìn một lúc anh cuối xuống hôn lên môi cô, rồi nhẹ nhàng mút lấy cánh môi cô.
Hôn xong anh lòn tay qua ôm cô vào lòng rồi nhắm mắt ngủ tiếp,mí mắt của tiểu Băng khẻ động nhưng anh không hay.
Thật ra tiểu Băng ngủ chưa có sâu, nên khi tay của anh hai vuốt ve
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-sao-anh-cu-lanh-nhat-voi-em-/3439695/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.