Trần Thành Đạt đuổi theo Trần Lệ Băng, anh cao lớn nên đi mấy bước đã nắm được tay của em gái.
Kéo Lệ Băng ra ngoài rồi dẫn cô đến cửa thoát hiểm, đè cô gái nhỏ lên tường khuôn mặt của Trần Thành Đạt lúc này như muốn giết người anh hỏi:
- Người đàn ông khi nãy là ai?
- Em không biết.
- Không biết tại sao để cho hắn ta hôn?
- Không có, em đâu có hôn ai đâu.
- Vậy ở đây không phải hắn đã hôn em à?
Trần Thành Đạt cầm bàn tay của tiểu Băng khi nãy bị hôn, đưa trước mặt cô hỏi lúc này tiểu Băng mới hiểu ra vấn đề và nói:
- À, anh ấy là anh trai của chị Tuệ Nhi em không có quen.
- Không quen tại sao lại để người ta hôn?
- Cái đó, em nghe nói anh ta ở nước ngoài có lẽ cách chào hỏi ở bên đó như vậy, em không có biết thật mà.
- Thật sự em không có quen anh ta à?
Nghe thấy như vậy Trần Thành Đạt mới giải cơ mặt ra, thấy anh hai đã bớt giận tiểu Băng hỏi:
- Tại sao anh lại tức giận như vậy?
Lúc này Trần Thành Đạt mới ngớ người bởi vì thật sự anh cũng không biết vì sao anh lại tức giận, chỉ vì anh không muốn em gái yêu sớm có lẽ là vậy, miễn cưỡng trả lời:
- Anh không có.
- Vậy tại sao anh lại dẫn em ra ngoài này?
- Anh chỉ muốn nói chuyện với em một chút thôi, thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-sao-anh-cu-lanh-nhat-voi-em-/3437378/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.