Đã qua vài ngày kể từ hôm xảy ra sự kiện ‘Ngày mưa nên hôn’, Đàm Thanh Ninh vẫn đang lo sợ bất an.
Mỗi khi nghĩ đến hôm đó Bạch Tân Hàn để sát mũi, môi vào, khi lông mi rủ xuống, cô ngượng ngùng chết mất, hận không thể dùng ngón chân cào thành một cung điện Potala(1) trên mặt đất.
(1)Cung điện Potala (chữ Tạng: ཕོ་བྲང་པོ་ཏ་ལ་; Wylie: pho brang Potala; Hán Việt: Bố Đạt La cung) là một cung điện nằm ở Lhasa, khu tự trị Tây Tạng, Trung Quốc. Đây từng là nơi ở của các đời Đạt-lai Lạt-ma cho đến khi Đạt-lai Lạt-ma thứ 14 lưu vong sang Dharamsala, Ấn Độ sau khi Quân Giải phóng Nhân dân xâm nhập Tây Tạng vào năm 1959. Ngày nay nó là một bảo tàng lịch sử, một Di sản thế giới được UNESCO công nhận từ năm 1994. Tên của nó được đặt theo ngọn núi Potalaka là nơi ở huyền thoại của Quán Thế Âm Bồ Tát.
Cũng may mấy ngày sau trời không mưa, Đàm Thanh Ninh vô cùng cảm ơn trời đất khi thời tiết tốt đẹp. Nếu không cô không chắc mình có thể tiếp tục ứng phó với tình huống đó một lần nữa không.
Bạch Tân Hàn không nhắc lại chuyện ngày đó, nhưng Đàm Thanh Ninh có thể thấy được sự thay đổi của cậu ta.
—— Hình như thái độ cậu ta đối với cô ngày càng thân thiết.
Sự thân thiết này được hiện rõ nhất trong một số hành động nhỏ thân mật.
Như là, cô nằm trên bàn ngủ dậy, cậu ta thuận tay duỗi thẳng mái tóc rối bù của cô; lúc đi ở trên đường, cậu ta thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-rat-nhieu/3050924/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.