Nghe Đàm Thanh Ninh hỏi xong, Bạch Tân Hàn nhớ đến chuyện tối hôm qua, bên trong gợn sóng lăn tăn.
Đương nhiên là do tối hôm qua cậu đo được.
Nhưng mà không thể nói.
“Đoán.” Bạch Tân Hàn bình tĩnh nói dối.
“Thật không?” Đàm Thanh Ninh nghi ngờ mấy giây, cuối cùng vẫn không tiếp tục nghiên cứu vấn đề này.
Cô cúi đầu ngửi ngửi váy mình, mùi rượu nồng nặc xộc thẳng vào mũi.
Cô nhăn mũi, không thể không thừa nhận Bạch Tân Hàn nói rất đúng, cô nên đi tắm rửa.
Hai phút sau, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy.
Bạch Tân Hàn ở ngoài cửa nghe tiếng nước chảy, trong đầu xuất hiện hình ảnh kiều diễm.
Cậu thở hắt ra, xoay người đi ra phòng bên ngoài.
Hai mươi phút sau, Đàm Thanh Ninh tắm rửa sạch sẽ xuất hiện trước mặt cậu.
Bộ váy vừa vặn làm tôn lên dáng người mảnh mai của cô, chiếc váy màu vàng tươi xinh đẹp, mái tóc đen dày xõa trên vai, đôi mắt đen trong veo, làn da trắng nõn.
Đàm Thanh Ninh đến gần, nhẹ giọng nói cảm ơn: “Cảm ơn váy của cậu.”
Ai mà không thích cái đẹp, thích chưng diện. Cái váy này thật sự rất đẹp.
“Ừ. Đi ăn cơm.”
Nhà ăn của khách sạn ở tầng 26, bữa sáng do mình tự lấy.
Toàn bộ bức tường là kiểu cửa sổ sát đất làm bằng kính cường lực, ánh mặt trời dịu dàng chiếu từ ngoài vào, làm sáng rực cả nhà ăn.
Ngoài đó, toàn bộ khung cảnh sáng sớm của thành phố T thu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-rat-nhieu/3050890/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.