Bạch Tân hàn giữ sự bình tĩnh, không nhanh không chậm nói.
Không hiểu sao Đàm Thanh Ninh nghe ra cảm xúc đáng thương ẩn chứa trong đó.
Hơi buồn cười.
Cô đưa tay lấy chén mì nhỏ tỏa ra mùi chua gay mũi kia, trừng mắt nhìn cậu: “Không được ăn.”
“Mình ngửi thấy mùi gì chua chua?” Tô Mông khịt khịt mũi ngửi.
Đàm Thanh Ninh cười cười xấu hổ: “Mình không cẩn thận đổ quá tay.”
Tôn Hiểu ở bên cạnh nhìn thấy hết mọi chuyện, thản nhiên liếc mắt nhìn bạn mình.
Bạch Tân Hàn im lặng nhìn Đàm Thanh Ninh bưng bát mì chua đặt lên tủ gỗ bên cạnh, từ trong đó lấy ra cái bát khác.
Thanh Ninh lấy bát nhỏ đặt trước mặt Bạch Tân Hàn, hơi cười nói: “Chua thế cậu nuốt được không?”
Lông mi Bạch Tân Hàn hơi run, mạnh miệng: “Nuốt được.”
“Sau đó đau dạ dày.” Đàm Thanh Ninh nhẹ giọng dỗ cậu, ở dưới bàn ăn dùng tay huých nhẹ tay cậu.
Cô vẫn nhớ lúc vừa vào năm học Bạch Tân Hàn đi ăn đồ ăn bên đường cùng cô, chỉ cần ăn phải đồ không sạch là sẽ bị tiêu chảy hoặc dạ dày không thoải mái.
Ăn nhiều giấm chua thế này, dạ dày quý giá kia của cậu chịu thế nào được?
Mà rõ ràng do cậu không ngừng muốn hỏi bọn họ, hỏi xong thì tự mình hờn dỗi.
Dễ vỡ như bóng bay.
Đàm Thanh Ninh tự nhiên bị suy nghĩ của mình làm cho buồn cười.
Khóe miệng cô cong cong, một bàn tay ấm áp lập tức nắm chặt tay cô, biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-rat-nhieu/3050851/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.