Nửa đêm, Đàm Thanh Ninh tỉnh dậy.
Cả người rã rời nhắc nhở cô biết chuyện phát sinh đêm qua thật.
Thân thể ấm áp áp sát phía sau, eo bị ôm chặt, ngay cả hai chân cũng bị cuốn lấy.
Đàm Thanh Ninh yên lặng thở dài, cổ họng hơi khó chịu.
Cô cẩn thận nhắc cánh tay ở trên eo mình ra.
Vừa chạm vào trên da, người phía sau như cảm ứng siết chặt tay.
“Làm gì?” Giọng Bạch Tân Hàn hơi khàn.
“Mình muốn uống nước.” Đàm Thanh Ninh nói nhỏ.
Bạch Tân Hàn lên tiếng: “Để mình đi.”
Đèn nhỏ trên đầu giường được bật sáng, sau một loạt âm thanh sột soạt, Bạch Tân Hàn xuống giường đi ra phòng ngủ.
Không đến hai phút sau, cậu bưng cốc nước đầy quay lại.
Đàm Thanh Ninh ngồi dậy, nói cảm ơn xong nhận cốc nước, cô uống ‘ừng ực ừng ực’ hết sạch nước trong cốc.
Bạch Tân Hàn ngồi ở bên giường, nhìn chăm chú vào đôi môi ướt át của cô.
“Muốn uống nữa không?” Thấy cô uống xong, cậu nhỏ giọng hỏi.
Đàm Thanh Ninh lắc đầu: “Không cần.”
Đặt cốc xong, cô ngước mắt lên, thấy Bạch Tân Hàn vẫn đang nhìn mình.
Ánh sáng từ ngọn đèn mờ nhạt, lông mi trên mắt rủ xuống tạo thành cái bóng, con ngươi màu nâu, trong đó phản chiếu hai hình ảnh cô tóc tai bù xù.
Không khí bỗng nhiên lắng xuống.
Đàm Thanh Ninh bình tĩnh xê dịch người, cảm giác đau đớn như bị xé rách vẫn còn.
“Còn đau không?” Bạch Tân Hàn kề sát vào cô, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-rat-nhieu/3050850/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.