Bước vào trong đại sảnh, Diệp Chi Sinh trước tiên căn dặn nhân viên phục vụ, chuẩn bị giúp anh một chút đồ, qua hồi lâu, nhìn thấy nhân viên phục vụ cầm theo đồ anh yêu cầu quay trở lại, anh liền nôn nóng với nhân viên phục vụ, đưa chìa khoá dự phòng phòng 101 cho anh.
Bởi vì lúc thư ký Mạc gọi tới đặt phòng, là lấy số chứng minh thư của Diệp Chi Sinh, vậy nên sau khi nhân viên phục vụ kiểm tra tên khách phòng 101, xác nhận không vấn đề, liền trao chìa khoá dự phòng, rồi đưa anh đến phòng 101 mới rời đi.
Diệp Chi Sinh đứng ở trước cửa phòng, liếc mắt nhìn đồ vật mình đang bê trên tay, đáy mắt hiện lên một tầng tự giễu, không nhịn được tràn ra một nụ cười khổ sở.
Rõ ràng đã biết, ngày hôm đó sau khi anh và cô tách nhau ra, là đã biểu thị không có cơ hội quay trở lại, hơn nữa, cô lại càng không muốn anh.
Thế mà anh cứ luôn bận lòng, khi trong đầu mơ hồ, hoài nghi thân thể cô có nơi không khoẻ, anh lại giống như tên ngốc, từ Diệp gia tức tốc giẫm hết chân ga, chạy nhanh tới đây, chỉ để xác nhận xem cô có thật không khoẻ? Còn căn dặn nhân viên phục vụ, mang theo những thứ này, anh quả thật là hết thuốc chữa rồi!
Nhưng biết làm sao được, ai bảo anh cả đời này, trừ Lương Tưởng Huân ra, lại chẳng muốn nhìn đến nữ nhân nào khác.
Diệp Chi Sinh khẽ hít vào một ngụm khí, nâng tay lên, gõ gõ cửa hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-sinh-menh/2247034/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.