Uyển Tinh thả bộ trên vỉa hè, vừa đi vừa ngắm nhìn phong cảnh nơi đây, trong lòng cảm thấy yên tĩnh lạ
"Uyển Tinh! Là cậu phải không?"
Một giọng nói vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, giọng nói này rất quen, dường như đã in sâu vào trong tâm trí cô rồi
"Phi Phi!"
"Uyển Tinh! Đúng là cậu rồi!"
Hai người ôm lấy nhau trong niềm hạnh phúc vô bờ
Uyển Tinh dọn đến ở cùng Phi Phi tại căn hộ gần đó, và hai người lại kể nhau nghe về cuộc sống của mình trong 4 năm qua, nhưng chủ yếu Uyển Tinh vẫn bị Phi Phi trách móc vì tội đã bỏ đi đột ngột, không để lại bất cứ tăm tích hay dấu vết gì
* * *
"Giám đốc! Anh ăn trưa đi!"
Uyển Tinh mang đồ ăn đến trước mặt Âu Phong
"Cô đang làm cái gì vậy hả?"
Âu Phong lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt sắc bén mà lạnh lùng vô cảm
"Anh ăn trưa đi, anh mà nhịn sẽ đau dạ dày đó!"
Uyển Tinh không quan tâm đến ánh mắt của anh, cô nhẹ nhàng mở đồ ăn ra, bày ra trước mặt anh
"Cần cô quan tâm sao?"
"Tôi tự nguyện mà"
"Được! Vậy đi lấy khăn lại đây cho tôi!"
"Vâng!"
Uyển Tinh nhanh chóng lấy khăn cho anh
"Lấy ly nước!"
"Vâng!"
Uyển Tinh liền đi lại lấy ly nước
"Cô làm những điều này cũng chỉ vì tên Hàn Triệu Vỹ kia thôi đúng không?"
Âu Phong khẽ nhếch mép, ánh mắt anh giờ đây thật sự rất đáng sợ
"XOẢNG"
Uyển Tinh như đứng chết trân tại chỗ, ly nước trên tay cô theo đó mà rơi xuống nền vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-nguoi-ay-da-tung-yeu/1226258/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.