Em mơ thấy anh về ngay trước mắt
Nở nụ cười ấm áp trên môi
Xóa tan đi nước mắt chia phôi
Anh đến gần kéo tay em xích lại
Em trách anh đã làm em tê tái
Vì bao ngày anh quay mặt bước đi
Anh nhìn em...thì thôi có tội gì
Cho anh xin...đôi khi anh khờ khạo
Giấc mơ qua bỗng tim em dậy bão
Anh xa rồi bất chợt nhớ mênh mang
Tỉnh cơn mê em bật khóc giữa đàng
Giữa một trời mênh mông đầy kỉ niệm
Đứng giữa sân trường rộng lớn, Uyển Tinh cảm thấy lạc lõng tột cùng. Bao nhiêu ký ức xưa giờ lại ùa về, chúng làm tan nát trái tim cô. Uyển Tinh đang trốn chạy ư? Đúng thế cô đang trốn chạy nơi ấy, cái nơi chứa biết bao nhiêu kỷ niệm giữa cô và người con trai đó. Cô quá hèn nhát cô không thể đối diện với sự thật phũ phàng này, người cô yêu thương nhất đã không còn trên cõi đời này nữa. Cố ngăn dòng nước mắt đang chực tuôn trào, Uyển Tinh đưa ánh mắt quan sát xung quanh. Đây là ngôi trường khá nổi tiếng. Tất cả học sinh trong trường đa số là con nhà giàu, phần còn lại là học cực kỳ giỏi. Lúc trước ở trường cũ thành tích học tập của Uyển Tinh thuộc loại đáng nể nên mới có thể chuyển đến ngôi trường danh giá này. Lần đầu tiên Uyển Tinh thấy ngôi trường to và rộng đến thế. Trường được thiết kế theo kiến trúc phương tây nên nhìn khá sang trọng và tinh tế. Chợt Uyển Tinh khựng lại trước mắt cô là bóng hình quen thuộc ấy có chết cô cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-nguoi-ay-da-tung-yeu/1226221/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.