Cố Gia Thành mà tâm cơ số 2 thì sẽ không có ai nhận là số 1 đâu , đến sức khỏe mà vẫn có thể đem ra đùa giỡn được nữa. .. 
Sáng hôm sau khi mà cô thức dậy cũng đã hơn 8 giờ sáng rồi, bởi vì nửa đêm đã thức giấc để chăm cho anh rồi, cho nên khi ngủ lại thì ngủ thẳng giấc luôn, và cô cũng quên mất là hôm nay mình phải thử việc ở công ty mới mất rồi. . 
Cố Gia Thành cũng chưa thức dậy nữa , người đàn ông này cứ ôm chặt lấy cô, cho nên Mỹ Hàm cũng không thể nào làm khác được ,đó chính là nằm yên cho anh ôm mà thôi . 
Gần 9 giờ sáng thì Cố Gia Thành cũng đã thức dậy ,hiện tại trán của anh cũng đã đỡ sốt hẳn rồi, . 
" Đêm qua tại sao anh lại ở đây vậy " Cố Gia Thành mơ mơ màng màng rồi nhìn Mỹ Hàm . 
" Anh không nhớ gì sao ,tối qua anh bị sốt mà ." 
" Ừm, anh không nhớ ." 
" Anh ôm em ngủ sao ." 
" Ừm " 
" Sao em không đẩy anh ra ." 
" Em có đẩy nhưng mà anh không chịu, anh nói anh muốn ôm, thấy anh bị bệnh cho nên em cũng đành thôi ." 
" Xin lỗi em nha , chắc tại anh mệt quá cho nên mới như vậy ." 
" Không . .. không sao. " 
" Ừm. " 
" Bây giờ anh đã khoẻ rồi đúng không, vậy em về trước. " 
" Em định về nhà như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-ngay-dau-tien/3749350/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.