Cô nghiêng đầu nhìn anh.
"Em biết rồi, nhưng anh biết bó hoa đó là do ai tặng không? Là mẹ anh tặng em đó."
Thành Thành liền đơ người ra, Nhu Nhu cũng nói tiếp.
"Trưa nay bác ấy đã hẹn em đi ăn, chỉ hẹn một mình em thôi, không thì em cũng kéo anh đi rồi."
Thành Thành mỉm cười.
"Mẹ vào em nói chuyện gì vậy, nói chuyện về anh hả"
Nhu Nhu có phần giấu giếm.
"Chỉ trò chuyện một chút thôi, cũng chỉ là chuyện thường ngày.
Sau đó cô liền nhìn anh cười lớn.
"Anh thật sự đi hơn thua với mẹ mình đấy à."
Thành Thành càng ái ngại hơn, nhưng thấy cô cười sảng khoái như vậy cũng vui lây.
Thành Thành sau khi ở trước cửa nhà cô nói chuyện thì tâm trạng cũng chuyển từ khó chịu sang vui vẻ, anh tạm biệt Nhu Nhu để đi về.
Xuống đến sảnh anh gọi điện cho mẹ, anh rất hào hứng muốn biết hai người họ đã nói gì.
"Mẹ, trưa nay mẹ với Nhu Nhu nói gì vậy?"
Thành Thành giở giọng nũng nịu với mẹ, một đứa con bên ngoài mạnh mẽ, có thể lao vào biển lửa, làm trụ cột gia đình mới, thì đối với mẹ những đứa trẻ lớn xác này vẫn còn nhỏ bé.
Chẳng là sắp đến sinh nhật Bách Điền, thằng bé đó càng lớn càng khó tính, đến khâu lựa quà tặng cũng rất đau đầu.
Nhu Nhu và Dương Lý tranh thủ cuối tuần đi lựa quà cho nó, dẫn theo cả An Chi nữa, con bé ở nhà khá thân với Bách Điền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhieu-den-the/3643507/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.