Thành Thành lại chạy theo ra phía cổng, chuông vào lớp vừa reo bác bảo vệ chạy ra ngăn anh lại không cho anh chạy ra ngoài, Thành Thành mặc kệ bác ấy có nói gì, anh chỉ ra ngoài cổng nhăn mày bảo.
" Nhưng bạn cháu vừa chạy ra mà, cháu muốn nói chuyện với bạn ấy."
Bác bảo vệ đẩy anh vào, dứt khoát nói không với anh.
" Đi vào đi, chuông reo rồi, không được ra ngoài đâu."
Cứ thế Thành Thành bị lôi vào lại, không thấy bóng dáng cô ở ngoài cổng đâu, ngồi trong lớp học như ngồi trên đống lửa.
Tiết tiếng anh này hôm trước anh rất hăng hái, Thành Thành đang cải thiện bản thân cố gắng học hành thật chăm chỉ vốn đã lấy được rất nhiều thiện cảm của giáo viên, tiết hôm nay anh lại lơ đãng không nghe giảng.
Giáo viên đi đến trước mặt gõ lên mặt bàn chất vấn anh.
" Hôm nay em đã không tập trung rồi sao? Mấy tiết trước em đã khá hơn rồi mà."
Thành Thành nhìn giáo viên áy náy.
" Em xin lỗi ạ."
Tan học đi ra, Nghiêm Duyễn và Hoàng Nhiên vội chạy đến giải thích với anh.
" Mình không có làm chuyện xấu hổ đó đâu, tuy mình có clip đó thật, nhưng tớ không có tung tin gì bậy bạ cả."
Thành Thành thở dài, kể lại thái độ của cô sáng nay, trong giọng mang ý tức giận.
“Nhìn em ấy hoảng lắm, sáng nay còn va phải mấy thằng Dương Trần, bị chúng nó trêu mấy câu liền sợ hãi bỏ chạy, mẹ nó.”
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhieu-den-the/3595512/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.