Nhu Nhu ở nhà vừa ăn cơm xong, ngồi ở phòng khách bên đĩa hoa quả và nước ép như hằng ngày.
Cô chán nản bấm điều khiển, tốc độ bấm càng nhanh hơn, Lâm Thiên ngồi ở ghế bên cạnh nhìn tốc độ tay bấm liên tục mà đớ người.
Đến khi màn ti vi nhảy loạn xạ lên cô mới dừng tay, như từ trong chiêm bao đi ra cô thở phào một hơi, nhìn điều khiển trên tay có phần lo sợ.
Lâm Thiên thấy vẻ mặt cô thay đổi trong chốc lát lại càng dè chừng hơn.
[ Có phải là đang nghĩ ra chuyện gì rồi không? Sao bỗng nhiên lại dừng lại.]
Nghe thấy được tiếng xe lái vào trong sân cả nhà đều đoán ra ba đã về, Nhu Nhu vứt điều khiển cho Lâm Thiên, cô vội cầm lấy cốc nước ép trên bàn định đi lên phòng, ba từ ngoài đi vào bước chân xiêu vẹo, không ngừng ca bài hát mà ông ấy yêu thích.
Dì Mẫn chạy từ trong bếp đi ra đỡ ông ấy, bác tài xế đỡ người ba cho dì Mẫn mà lo lắng.
Nhu Nhu chán nản nhìn người ba đang say của mình.
Lâm Thiên cũng chạy đến đỡ ba cùng mẹ, chỉ có Nhu Nhu vẫn còn đang đứng trơ ra đó.
Cô nhìn ba người họ đi cùng nhau càng trông giống một gia đình hơn, bác tài đứng ở cửa nhìn cô trầm ngâm, dáng vẻ của đứa trẻ này là đang tự ghen tị với hạnh phúc trong gia đình mình sao, lát sau Lâm Thiên đi ra, Nhu Nhu đã một mạch uống hết ly nước ép đầy kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhieu-den-the/3595511/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.