Edit: MoonMi 
Beta: Túc 
- -------------------- 
"Anh có thể thích em không?". 
Mấy chữ này hiện lên trong đầu của Lộ Phân Phân, âm thanh đấy lặp đi lặp lại. 
Thật khó để tưởng tượng một người trầm tính ít nói như Minh Thì Tiết lại chủ động tỏ tình với cô gái mình yêu thích. 
Càng đáng sợ hơn khi Lộ Phân Phân nhìn thấy chữ "Fen" kia. 
Anh sử dụng phiên âm, dường như anh không biết nên sử dụng từ nào để thể hiện một biệt danh thân mật cụ thể giữa các cặp vợ chồng nhỏ. 
Điện thoại di động sáng lên, Lộ Phân Phân lấy lại tinh thần, nhìn mấy tin nhắn Minh Thì Tiết gửi tới và hai cuộc gọi nhỡ. Hành động của cô dừng lại, đột nhiên lại xuất hiện mong muốn nhìn trộm sự riêng tư của anh. 
Trái tim như bị một tảng đá lớn chặn lại, chèn ép đến khó chịu. 
Cô hít một hơi thật sâu, sau khi bình tĩnh lại, gấp giấy theo đường vân và đặt nó trở lại phong bì. 
Lúc này, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng bước chân dồn dập của giày da nện bước trên sàn nhà. 
Lộ Phân Phân sợ hãi, chưa kịp đứng dậy, giữ nguyên tư thế ngồi xổm quay đầu nhìn về phía cửa thư phòng. 
Cơ thể cao lớn của Minh Thì Tiết đứng ở cửa. 
A Phi đi theo phía sau anh, chạy đến thở hổn hển, nhìn thấy Lộ Phân Phân, A Phi thở phào nhẹ nhõm: "Minh phu nhân, ngài không sao chứ?" 
"Tôi không sao? Có chuyện gì với cậu vậy? "Lộ Phân Phân nhất thời quên mất trên tay cô đang cầm chứng cứ phạm tội, mờ mịt quay đầu nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-mot-loi-kho-noi-het/275776/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.