Sắp xếp chỗ ở cho mọi người xong thì Nam Thừa Húc cũng có nhắc đến chuyện tối nay muốn đưa Kiều Tuyết Vãn đến gặp bạn bè của anh, thật ra ngoài Lâm Nặc và Kim Thính Tuân ra thì Nam Thừa Húc vẫn còn một nhóm bạn thân ở Long thành này.
Vì để tránh cô bối rối thì Nam Thừa Húc cũng đã kể sơ lược về nhóm bạn bè của anh, trong đó có hai cô gái và ba chàng trai, không cần nói cũng biết ít thì một cô, nhiều thì cả hai đều để ý Nam Thừa Húc rồi.
Nhưng Kiều Tuyết Vãn chỉ nhìn anh, sau đó lại nói:
- Em không nghĩ tay anh vươn dài tới Long thành đấy, em còn nghĩ Nam gia chỉ có sản nghiệp ở Thành Đô thôi chứ?
- Không chỉ Long thành, còn nhiều sản nghiệp khác nữa…
Dừng một chút, Nam Thừa Húc lại hôn lên tay của cô, cười vô cùng gian xảo, nói:
- Chỉ cần em đồng ý gả cho anh, tất cả đều thuộc về em.
Kiều Tuyết Vãn cũng chỉ cười rồi rút tay lại, cô đi thẳng về phòng của mình mà không nói gì thêm, bỏ lại Nam Thừa Húc thở dài, xem ra con đường cưới được vợ của anh vẫn còn xa xôi lắm… Nhưng không sao, anh vẫn cảm thấy rất hài lòng, vì trước sau gì cũng sẽ cưới được vợ.
[…]
Ở trước quán bar, Kiều Tuyết Vãn có chút kinh ngạc với sự xa hoa ở nơi này, có thể nói quán bar này là nơi xa hoa bậc nhất Long thành, nơi này hội tụ dường như là tất cả giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-mot-kiep-nghien-em-mot-doi/3454397/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.