Bạchà – Tránh phong tán nhiệt, trừ uế giải độc, cay cay, hơi hơi kích thích, cóthể khiến người ta rơi lệ.
Mấy ngày hôm nay bận rộn với tài liệu của LíGiới, Thẩm Tích Phàm lại không được ngủ ngon, lúc đi làm ngáp mấy lần, khi vềnhà thần trí đã không rõ ràng, đi trên đường, chỉ mơ hồ giẫm lên mặt tuyết.Dưới lòng bàn chân thật dày tuyết đọng, cô cảm thấy rất thú vị, cho nên, mỗimột bước chân đều ra sức đạp thật mạnh xuống, âm thanh “chi chi lốp bốp” khiếncho cô có loại thích thú được áp bức.
Cô gần đây luôn suy nghĩ về cái vấn đề :“ Rốt cuộc,bản thân có phải chịu quá nhiều áp lực?”.
Chính là khổ sở đáng thương cho đám tuyết trắng, bịcô khủng bố chà đạp.
———
Chung quy, cùng Hà Tô Diệp kia quan hệ với nhau, côcó chút nhớ nhung anh, nỗi nhớ không dấu vết, hời hợt, ngay từ đầu liền dừngkhông được, mà kéo dài xa xôi.
Nhưng, có chút đắng ngắt, không phải tư vị cà phê,không lưu lại hương thơm như sau vị trà đắng,mà là mùi thơm của thuốc Đông yuống vào miệng, có loại tư vị nửa ép buộc, để trị bệnh cứu người, nên không thểkhông uống, cũng như đối với anh, không thể không nhớ.
Buồn chán đem đầu đụng vào giá sách, lại không cẩnthận khiến một đống sách ở ngăn tủ phía trên rơi xuống, Thẩm Tích Phàm hét to,hưởng thụ loại vui thích ngập tràn mà sách đập vào người mang lại, thuận tiệngiải tỏa một chút cảm xúc.
Cô cười lên, cười thật to, phát hiện bản thân mìnhthật ngốc, nhưng là sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-la-dieu-tot-nhat-anh-da-lam/3058019/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.