Quilinh cao – chống khô và bảo vệ da, điều chỉnh tạng phủ, thanh nhiệt giải độc,cho dù đắng, cũng là thứ ngọt.
Thời điểm buổichiều, tòa nhà Đông y người ở rất thưa thớt, Hà Tô Diệp ngồi xổm ở phòng chếthuốc, giúp dược tễ sư* đun thuốc.
(*dược tễ sư: làngười điều chế, bốc thuốc)
Anh là bác sĩchủ nhiệm, căn bản không cần tự mình đi đến hiệu thuốc đun thuốc làm gì, nhưnglàm bác sĩ đông y luôn thật nhàn rỗi, anh lại thích các dược liệu đủ hình dáng,thích xem chúng quay cuồng trong nồi đất nung, sau đó mùi vị lan tỏa khắp nơi,mùi đắng bên trong mang theo hương ngọt. Phòng thuốc Đông y vừa tuyển ngườimới, rất không quen tay, nắm vững không chắc độ lửa, luôn cần người ở một bênthay đổi một chút lửa to hoặc lửa nhỏ.
Anh cầm lấy đơnthuốc, vẫn là chính mình viết ra, Thẩm Tích Phàm, nhìn qua cái tên thật hay,nhưng đọc lên, tại sao giống— “cháo” như vậy? Cháo thịnh hành? Người nhà cô ấythật đúng là thực dụng quá đi!
Hoàng liên thậtđắng, nhưng các thuốc khác vị ngọt tính bình, có lẽ không phải là thuốc khóuống, uống xong lượng của tháng này, viết cho cô ấy loại cháo Bách tửnhân*,hoặc là say một ít bột Toan táo nhân* bổ trợ trị mất ngủ.
(* loại cháoBách tử nhân này chữa suy nhược thần kinh)
(*Toan táo nhân:là một loại táo chua gì đó trong đông y) — haizz mấy cái tên thuốc thật muốnđiên cái đầu. Soái ca thật giỏi nhớ được từng em một, mỗi loại tác dụng gì,thật khâm phục, soái ca không chỉ có mỗi cái mã a ╮(╯▽╰)╭ ).
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-la-dieu-tot-nhat-anh-da-lam/3058005/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.