Ngày hôm sau,nói là làm ngay, cô để lại một lá thư, nội dung đại loại là đừng lo chocon, một thời gian sau con sẽ về. Còn lại cô không liên lạc với bất kìai, điện thoại cũng tắt.
Cô đâu biết rằng, sự biến mất của cô đã châm ngòi cho chiến tranh nổ ra, Hạo Thần thì ngày nào cũng ăn mấy chục tấn đạn dược, gặp ai cũng khôngnể tình mà quăng bom oanh tạc, người hứng bom lại là mấy chục người dânlương thiện ở công ty.
“Vẫn chưa tìm được?” – Hắn tức giận quát.
“GPS cũng không dò được tín hiệu” – Thiên La tự nghĩ mình thực oan, giờcông việc công ty không cần quản mà cứ lo chạy đi tìm người, còn cái côgái kia thì cứ như là bốc hơi luôn vậy.
Hạo Thần tức giận hất đổ các đồ đạc trên bàn làm việc xuống, đáng chết.Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại bỏ hắn đi không nói tiếng nào, hỏiCách Cách thì con bé lại nói không hề hay biết.
“Người nhà cô ấy thế nào?”
“Đã cho người giám sát nhưng không thấy động tĩnh gì, kể cả đi tìm cũng không.”
“Tô Nhược Thi…” – Hạo Thần hét lớn tên cô, sau đó dừng lại một chút,trong mắt giờ đã hiện lên đầy tơ máu, giọng nói có phần nhỏ lại – “…mautrở về cho anh.”______________
Tại một con suối nhỏ, có mấy người phụ nữ khoảng 50 tuổi đang đi lấynước, trong đó lại có một cô gái trẻ cũng đi theo sau, thật không tintại thành phố xa hoa này lại còn có một nơi an nhàn đến vậy.
Cô đến đây đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-khong-de-dau/2407124/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.