Chung Kiều Vân là con trai thứ hai của mẹ cả, cũng là anhhai của ta, ba mươi hai tuổi, là một cao thủ trong giới tài chính. Rất thôngminh, suy nghĩ cũng khoáng đạt, nhưng những người quá thông minh thường hay suytính quá nhiều và có khuynh hướng tự cho mình là đúng.
Sau ba ngày phép chơi bời thỏa thích, Lâu Phùng Đường khôngtrở về Đài Bắc ngay, mà ở lại Đài Trung để kiểm tra chi nhánh của công ty, nghebáo cáo và ra chỉ thị, dự tính sau hai ngày nữa mới trở về Đài Bắc.
Cũng chính vào cái lúc này, anh hai tới tìm ta, vẻ mặtnghiêm trọng.
“Tốt nhất em nên cẩn thận với thằng Lâu Phùng Đường này.”
Ta nhướn mày. Cẩn thận với hắn ư? Ta còn có thứ gì có thể mấtvào tay hắn đây?
Anh hai thở dài:
“Với tính nết thờ ơ lãnh đạm, mặc kệ mọi việc của em, nếunhư tiền của ba toàn bộ đến tay em, thì em ngay cả vì sao không nhìn thấy đồngnào cũng không biết.”
Ta lờ mờ hiểu được ý anh hai, vô cùng kinh ngạc mà cười:
“Không phải ý anh là việc hắn tiếp cận em là vì tiền của emchứ?” Trời ơi, đường đường là Lâu công tử không ngờ lại bị xem là kẻ đào mỏ?Anh hai của ta thực sự thông minh quá mức rồi.
Anh hai lườm ta vẻ mặt không vui:
“Anh nghĩ tập đoàn nhà họ Lâu đang có ý mở rộng địa bàn xuốngphía nam, mà nhà chúng ta chính là đại gia bất động sản có tiếng ở nam bộ, cóchút khó mà giành được, giá đất lại đắt đỏ như vậy, và hầu như đều đứng tênchúng ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-khong-can-qua-cuong-si/106750/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.