Ba ta là một chủ thầu xây dựng lớn ở miền nam, ‘bầy đàn thêthiếp’ của ông xa nhất chỉ có thể rải rác ở phía nam Đài Trung đến phía bắcBình Đông. Ở tại Đài Trung, tất nhiên là mẹ ta; còn ở Bình Đông, là người vợchính thức vì sự ghẻ lạnh của ba mà bị gởi đi lưu đày ở vùng xa xôi đó; ba ngườithiếp thất khác toàn bộ đều ở tại Đài Nam, nhà mỗi người ở cách nhau trong vòngbán kính 20 km. Kỳ lạ là, ba ta luôn khăng khăng ở riêng một mình, khi muốn ngườiđàn bà nào, sẽ tự mình lên đường đi tìm hoa, tuyệt không giữ một người đàn bànào qua đêm trong nhà ông.
Ta nghĩ, đó là ta chỗ duy nhất ta giống ông.
Từ khi ta lên Đài Bắc học đại học, mẹ mua cho ta một căn hộ ởtầng hai mươi, nhà của ta cũng chưa từng có người ngoài nào được bước chân vào;còn mẹ, mỗi lần lên Đài Bắc cũng sẽ đến biệt thự của ba để nghỉ ngơi, để mặcngôi nhà nhỏ của ta cho ta toàn quyền sử dụng. Gần bảy năm qua, thế giới vũ trụcủa ta chưa từng chia sẻ với ai. Mẹ ta nói, ta là một đứa bướng bỉnh lại khépkín, nhưng bà chưa bao giờ có ý định thay đổi ta; bởi vì bà nói mỗi người nêncó nhân cách độc lập tự chủ riêng. Không nên vì ai mà thay đổi.
Mấy ngày gần đây mẹ thường xuyên lên Đài Bắc, vì chuyệnphòng tranh của bà; nên ta liền có cơ hội thường xuyên gặp bà.
Hôm nay là ngày hẹn. Sáng sớm ta ăn mặc gọn nhẹ, son phấnkhông tô điểm, tóc tai không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-khong-can-qua-cuong-si/106743/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.