Bữa tối An Linh nấu được Tần Nam ủng hộ nhiệt tình khiến cô còn tưởng là mình nấu không khác gì đầu bếp ở nhà hàng năm sao. Ăn xong cô rửa chén, còn Tần Nam loay hoay một lúc lâu mới cắt xong dĩa hoa quả. Cô tính nói nếu anh không biết làm thì đừng cố gắng làm gì, nhìn điệu bộ công tử chưa từng động tay vào việc nhà của anh khiến An Linh lo sợ không biết anh có từng cắt hoa quả bao giờ chưa.
Cô vừa ngồi xuống ghế salon thì Tần Nam ngay lập tức đưa trái cây qua. Công bằng mà nói thì anh làm không tệ, trái cây xanh xanh đỏ đỏ sắp xếp rất đẹp mắt. Cô cầm lấy một trái dâu tây cho vào miệng, vị chua chua ngọt ngọt khiến cô muốn ăn thêm nữa. Đang định đưa tay ra lấy thì một trái khác đã được đặt vào tay cô.
“Sao anh không ăn”. An Linh tò mò hỏi.
“Anh không thích ăn trái cây, em cứ ăn đi”.
“Ngon lắm mà, thật đấy”.
Tần Nam không để ý cô dụ dỗ, anh cầm remote, chuyển qua kênh tài chính.
“Anh ăn thử đi, một trái thôi cũng được”.
Điệu bộ của anh khiến An Linh nổi tính xấu, anh không muốn ăn nhưng cô lại rất muốn xem phản ứng của anh khi ăn trái cây sẽ như thế nào. Dù sao cũng ngon như vậy mà.
Nhìn gương mặt đang cười rất happy của An Linh, Tần Nam không cần nghĩ cũng biết chắc chắn cô đang có chủ đích không mấy hay ho gì. An Linh như con mèo nhỏ quấn quýt bên cạnh anh:
“Sao anh không ăn, ngon lắm đấy”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-tat-ca-nhung-gi-anh-co/182543/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.