Lâu lắm rồi An Linh mới đi siêu thị trong nước, cảm giác khá lạ lẫm, thế nhưng con người đi bên cạnh cô còn giống người mới từ nước ngoài về hơn cả cô nữa. Siêu thị chia rất nhiều khu vực, An Linh xem bản đồ chỉ dẫn một lúc mới xác định được vị trí của từng khu vực. Cô khó khăn lắm mới kéo được Tần Nam đi đến khu đồ dùng sinh hoạt, anh cứ như một đứa trẻ lần đầu ra đường, cái gì cũng ghé vô xem thử, cái gì cũng muốn mua khiến An Linh nhức đầu không thôi, biết vậy từ đầu đã không cho anh đi theo rồi.
An Linh vừa đi vừa suy nghĩ xem cần mua những thứ gì, mặc dù đã có người thay cô sắp xếp, thế nhưng xem ra vẫn còn thiếu rất nhiều thứ. Cô cầm chiếc khăn tắm lên, chất vải cũng mịn, có vẻ khá được, vừa cho vào xe đẩy thì Tần Nam cũng vội vàng bỏ thêm một cái khác cùng nhãn hiệu vào trong xe. An Linh tròn mắt nhìn anh.
“Em mua một cái, còn anh thì sao chứ”. Anh còn không biết xấu hổ cười nham nhở.
An Linh bỏ cái khăn lại chỗ cũ.
“Nhà em thì cần gì phải có khăn của anh chứ”.
“Nhưng anh muốn, em chỉ việc mua về thôi mà, cũng có tốn nhiều tiền lắm đâu”.
Vấn đề đâu phải là tiền, tự nhiên cô mua cả khăn cho anh, để sẵn trong nhà mình như vậy, chẳng lẽ anh không thấy việc đó không được bình thường hay sao.
Không đợi An Linh kịp phản ứng, Tần Nam liền đẩy xe đi qua quầy hàng khác, trong lòng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-tat-ca-nhung-gi-anh-co/182542/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.