Tần Thiên Vũ liền đặt nhẹ ngón tay lên đôi môi cô, ý không cho cô lên tiếng. "Bối bảo của anh đừng nổi nóng, nếu không làm vậy, anh làm sao có thể tin em. Anh gọi thì em sẽ ngoan ngoãn đến à? Em sẽ không vì nợ nần của ba em mà lại ngủ với thằng khác sao? Là một người làm kinh doanh, anh không muốn lỗ vốn."
" Đồ gian thương, đê tiện". Lộ Thanh Nhi lườm anh đến sắp rơi cả mắt, cô tức đến hơi thở cũng nặng nề.
Tần Thiên Vũ không quan tâm, anh dụi mặt vào hõm cổ cô hôn hít điên cuồng hưởng thụ.
Thấy cô lại nước mắt đầm đìa. Anh bất chợt dừng lại " Lần đầu tới đây thôi"
Nói rồi anh khom người nhặt quần áo lên mặc vào, cầm lấy chiếc điện thoại trên bàn đưa cho cô.
"Lưu số em đang xài vào, dám giở trò với anh thì đừng có mà hối hận. Nếu chọc giận anh.., thì anh không biết mình sẽ làm gì ba em đâu à nha.
Có thể.. anh sẽ ném ông ta cho chó sói ăn cũng không chừng đó." Thấy cô không phản ứng anh liền buông thêm một câu.
" Tên khốn, vô lại." Lộ Thanh Nhi hét lớn vào mặt anh. Dù cô rất không phục, nhưng lại không dám không nghe, miệng thì chửi nhưng tay thì ấn số điện thoại của mình vào, máy bên kia của cô lập tức đổ chuông. "Đừng gọi tôi vào giờ đi học".
" Không hứa".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-tat-ca-bao-boi-cua-long-anh/2792391/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.