" Con không sao. Mẹ đừng trách em nó, có lẽ rời khỏi nơi này cũng là một chuyện tốt. Mẹ nghỉ ngơi đi, con có hơi mệt. Cô muốn về phòng." Cô vuốt ve bàn tay mẹ nói rồi liền trở về phòng, chạy ngay vào phòng tắm, ngâm mình trong bồn nước nhìn những dấu vết ái muội trên người mà cô khóc nức nở.
Trần Thu Cầm bên ngoài ngồi ngây người, Lộ Thanh Nhi là đứa con gái hiểu chuyện nhất trong nhà, mà bà yêu thương nhất, nên khi cô bị bắt đi, bà đau đến mức xé tim gan, giờ thấy cô bình an vô sự trở về, bà vui đến không kìm được nước mắt. Dù trong lòng cứ hiện lên vô vàng thắt mắc, vì bọn người kia rất đông lại hung hăng, một cô gái yếu đuối sao có thể trốn đi một cách dễ dàng, trông con gái bà thì lại không hề nhếch nhác như một người đang lẩn trốn, nhưng bà cũng không dám hỏi thêm nhiều.
Lộ Thanh Nhi có mái tóc ngang dài hơn nửa lưng, có làn da trắng hồng rất mịn màng. Xinh đẹp mỹ miều là bẩm sinh.
Là tiểu thư trong một gia đình khá giả, ba lại mở công ty riêng, nên từ nhỏ cô đã nhận được một nền giáo dục rất tốt, không những xinh đẹp hơn người bản tính lại ôn nhu.
Từ trung học cô đã là hoa khôi của một ngôi trường danh tiếng, dáng người mảnh khảnh mỏng manh, nhưng chỗ nào cần có thịt thì vẫn không hề thiếu. Khí chất sang trọng bất kể là diện trang phục nào cũng có thể tôn lên sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-tat-ca-bao-boi-cua-long-anh/2792390/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.