Tần Thiên Vũ nghe được tin từ đám vệ sĩ anh vội vã đến bệnh viện. Anh vừa chạy vào vừa nghiến răng lẩm bẩm "Nếu em mà dám bỏ con anh, anh thề sẽ bâm Lộ Nhàn ra thành trăm mãnh"
Vừa dứt lời thì anh đã nhìn thấy Lộ Thanh Nhi ở đằng xa, ôm bụng khóc nức nở chạy ra, gương mặt anh liền biến sắc không còn giọt máu, bê người không đứng vững, vì anh nghĩ Lộ Thanh Nhi đã thật sự bỏ đứa bé rồi, nếu không thì sao cô lại như vậy.
Lộ Thanh Nhi nhìn thấy Tần Thiên Vũ, cô liền xông tới ôm chặt lấy anh, khóc thảm thiết, nhưng cả người anh lúc này thất thần không hề phản ứng. Lộ Thanh Nhi vừa ôm vừa đánh mạnh vào người anh.
" Tần Thiên Vũ anh là đồ khốn, tại sao lại đối xử với tôi như vậy, vì anh mà chút nữa tôi đã hại chết đứa con vô tội của mình rồi. Anh là tên khốn, tên vô lại, vô liêm sĩ". Cô hét trong nấc nghẹn ngào.
Cả đám đông, nghe thấy những lời này đều trừng mắt hướng về họ, trong đó có cả mẹ của cô
Tần Thiên Vũ bất ngờ nhìn xuống, giọng nói anh lúc này có phần hơi run. " Đứa.. đứa bé vẫn còn. Em.. em vẫn giữ con của chúng ta phải không bảo bối?"
Nghe được lời này, cô càng khóc thảm thiết hơn, ôm anh mà mắng " Anh là tên khốn"
Tần Thiên Vũ bỗng thở phào nhẹ nhõm, anh liền ôm chặt lấy cô, nhắm hờ đôi mắt đầy hạnh phúc, nhẹ nhàng xoa xoa vuốt tóc cô, hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-tat-ca-bao-boi-cua-long-anh/2792375/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.