Sau khi đưa Du Huân Huân về nhà , Ngô Vũ Thần bế nàng vào phòng , đặt nàng ngồi trên giường , hắn ngồi xổm nâng nhẹ chân nàng lên.
“Á…” – Nàng giật mình hét lên , hắn dừng việc băng bó lại , ngước mắt hỏi “Đau ?”
“Phải.” – Du Huân Huân gật đầu , hắn thật thô bạo , dù sao nàng cũng là con gái , sao hắn có thể đè mạnh chân nàng như thế ???
Nghe câu trả lời của nàng , hắn không nói gì chỉ băng nhẹ tay lại , rất nhẹ nhàng.
“Hạn chế đi lại.” – Nói xong hắn đứng lên , bỏ ra ngoài . Du HuânHuân nhìn theo bóng lưng hắn , chỉ mỉm cười 1 cái , nàng cần phải đi tắm , cố gắng đi khập khiểng vào phòng tắm , Du Huân Huân thở dài “haiz…ởnhà sẽ phải gặp mặt ông chú đó thôi…”
1 lúc sau , nàng đã tắm xong , cầm chiếc khăn lông màu trắng laungười , vốn định đưa tay lấy quần áo thì sực nhớ , nàng không mang đồvào đây , Du Huân Huân trợn tròn mắt , giờ nàng phải làm sao đây , ngẫmnghĩ hồi lâu nàng quyết định sẽ đi ra ngoài.
Đẩy nhẹ cửa phòng tắm ra , cặp mắt to tròn nhìn xung quanh , dù saođây cũng là phòng nàng , sẽ không có ai tự tiện đi vào mà không gõ cửa.
Nàng bước chậm đến bên tủ đồ , định đưa tay cầm chiếc váy màu xanh ra thì cửa phòng đột nhiên mở ra. Người đứng trước phòng là Ngô VũThần….!?
Nàng trợn tròn mắt nhìn !
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-ca-sinh-menh/2290345/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.