- Chúng ta đi chỗ khác được không, mình không muốn ở đây nữa đâu.
Đôi mắt như ngấn lệ, gương mặt hồng hào của mọi ngày đã dần trở nên nhợt nhạt thiếu sức sống nhìn vô cùng đáng thương của cô càng làm cho Diệp Nhi thêm đau lòng. Diệp Nhi gật gật đầu mỉm cười đáp:
- Được, chúng ta đi.
Cả hai bước ra khỏi bệnh viện tấp nập nhưng lại mang cảm giác lạnh lẽo kia, bắt một chiếc taxi đến căn nhà mà Từ Vũ Khôi đã mua cho cả hai. Bước từ trong xe bước ra, bỗng một cơn gió nhè nhẹ thoảng qua mặt, vài sợi tóc mái bay theo chiều gió. Bầu không khí ảm đạm trong lành mà bình yên đến lạ, nơi đây là thành phố Bern, nơi nổi tiếng là bình yên với thảo nguyên rộng lớn thơ mộng. Có lẽ ở nơi này sẽ giúp tinh thần của Mộng Ánh trở nên thoải mái hơn bây giờ.
Tiến vào trong nhà, một mùi hương thơm dịu của những khóm hoa hồng được trồng bên những ô cửa sổ. Nhìn mọi thứ xung quanh, đồ đạc trong nhà được sắp xếp một cách khoa học, phải nói là rất hợp ý của cả hai rồi, Mộng Ánh gương mặt mệt mỏi quay lại hỏi:
- Đây là...
Diệp Nhi đang mải mê ngắm nhìn mọi thứ xung quanh, nghe thấy tiếng Mộng Ánh liền quay sang nhìn mà trả lời lại:
- Oa đẹp thật đó, đây là nhà của mình và cậu đó!
Mộng Ánh hơi nghiêng đầu, mà nói:
- Vậy chúng ta phải ở đây sao?
- Đúng vậy. (Diệp Nhi nói)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-gai-cua-ban-than/2573664/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.