Mỗi giây phút trôi qua, Ngọc Lan càng cảm thấy vô cùng ray rứt, giá như đến cứu Mộng Ánh ngay từ đầu thì bây giờ mọi chuyện sẽ khác. Nhưng điều khó nhất ở đây là làm cách nào để tìm thấy Mộng Ánh, trong khi chẳng có một nguồn thông tin gì về người đã bắt và xâm h@i cô, cứ tìm kiếm như vậy thì mọi công sức cũng trở nên vô ích...
Sau một chuyến bay dài giờ, cuối cùng cả hai cũng đã đặt chân xuống tại sân bay của đất nước Thụy Sỹ xinh đẹp này. Diệp Nhi ân cần ôm chặt lấy hai vai của Mộng Ánh mỉm cười nhẹ nhàng mà nói:
- Chúng ta tới Thụy Sỹ rồi, cậu hãy bỏ lại quá khứ phức tạp kia mà sống vui vẻ hơn được không?
Trong vô thức Mộng Ánh khẽ gật nhẹ đầu, khuân mặt vô hồn nhìn mọi thứ xung quanh, đôi mắt khô ráo nhưng sâu trong khoé mắt vẫn còn chút đỏ. Diệp Nhi nhìn bạn mình mà trong lòng sót vô cùng, dịu dàng dìu Mộng Ánh ra sảnh rồi gọi một chiếc xe taxi công cộng. Được biết ở Thụy Sỹ chủ yếu con người nơi đây đều nói tiếng Đức và cũng rất may trước đây khi còn học ở đại học, Diệp Nhi cũng từng học qua tiếng Đức nên cũng hiểu được đôi chút ngôn ngữ ở đây. Ngọc Lan quay mặt lên nói:
- Können Sie mich ins Krankenhaus bringen? /Bạn có thể đưa tôi đến bệnh viện được không?
Người tài xế gật nhẹ đầu trả lời:
- Natürlich okay./ Tất nhiên là được.
Chiếc xe dần di chuyển, Diệp Nhi để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-gai-cua-ban-than/2573662/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.