Mộng Ánh cố dùng sức đẩy anh ra , dùng tay đánh lên vai anh nhưng anh thì chẳng hề hấn gì coi như cái đánh đó của cô như thổi áo cho anh mà thôi . Mộng Ánh nói với giọng bực tức :
- Anh buông tôi ra , ai cho anh cái quyền đụng chạm vào người khác như vậy .
Đinh Tuấn Trạch cười khẩy lên ghé sát lại tai cô hà vào tai cô một luồng khí nóng , anh khẽ cắn lấy vành tai của cô , nói :
- Tôi tự cho đấy , thứ gì tôi thích thì tôi đều có quyền.
Nói rồi anh nhân cơ hội hôn lên đôi môi cô , tranh thủ mút mát hôn lấy hôn để hai cánh môi đỏ mọng của cô , Mộng Ánh giật mình vùng vẫy đẩy anh ra nhưng Đinh Tuấn Trạch nhanh tay hơn chụp lấy tay hai tay cô nắm chặt ghì xuống ghế mà tiếp tục hôn . Mộng Ánh không phản kháng được đành để cho anh hôn mình .thôi
Một lúc sau , Mộng Ánh hết hơi , hơi thở bắt đầu dồn dập Đinh Tuấn Trạch cảm nhận được từng hơi thở của Mộng Ánh , anh hiểu cô đã hết hơi đành luyến rời khỏi đôi môi cô buông cô ra đứng dậy . Mộng Ánh sau đó mới có được chút không khí cô thở như chưa từng được thở , khẽ đưa mắt lên liếc nhẹ anh , khó khăn nói :
V...vô...sỉ .
Đinh Tuấn Trạch khẽ nhếch môi lên cười tỏ sự hài lòng khi nhìn bộ dạng của cô bây giờ , nói :
Ha... trước giờ tôi vẫn vô sỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-gai-cua-ban-than/2573553/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.