Bữa trưa kết thúc ngay sau khi anh bỏ đi. Mọi người trở ra phòng khách ngồi. Sự im lặng bao trùm không ai nói với ai một lời nào, trong lòng ai đều có những suy nghĩ riêng của mình.
Chiếc xe của anh dừng lại trước bờ biển. Cố Dạ Bạch vội mở cửa xe bước xuống, anh nhìn xung quanh để tìm kiếm ai đó.
Từ phía xa dưới bãi cát trắng, một cô gái có nước da trắng bạch. Thân hình mảnh khảnh gầy yếu. Có thể tưởng tượng cảnh cô gái kia vừa mới ốm dậy.
Trên người cô gái đó mặc một chiếc váy dài màu trắng có hoa tiết những hình bông hoa hồng nhỏ. Mái tóc dài đen nhánh được xoã xuống, trên đầu đội một chiếc mũ vành.
Dưới ánh nắng nhìn cô gái nhỏ giống như thiên sứ, đẹp đến rung động. Trái tim anh nhìn thấy hình ảnh này cũng khẽ hẫng một nhịp.
- A Ninh.
Giọng nói dịu dàng của anh vang lên, hướng phía cô gái kia mà gọi. A Ninh khẽ quay đầu lại nhìn anh nở nụ cười tươi tắn. Cô ấy chầm chậm chạy về phía anh. Khi gần đến nơi bỗng cô ấy trượt chân vấp ngã.
Cố Dạ Bạch hốt hoảng vội đưa tay ra đỡ cô ấy. A Ninh nằm gọi trong vòng tay của anh mà vui mừng như đứa trẻ nói:
- Dạ Bạch cuối cùng em cũng gặp lại anh rồi.
Cố Dạ Bạch nhìn người con gái đang ôm mình như không tin được chuyện này xảy ra. Bàn tay anh khẽ run đặt lên đầu A Ninh, xác định đây là sự thật lúc này trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-dien-cuong/3612312/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.