Tại Hắc Đạo, sau khi Cố Dạ Bạch tỉnh lại, cảm giác đầu anh vẫn còn chút nhói đau. Anh ngồi dậy định bước xuống giường thì từ bên ngoài Chi Hạo bước vào, giọng nói có chút lo lắng vang lên:
- Này anh mau nằm xuống nghỉ ngơi đi.
Cố Dạ Bạch nhìn Chi Hạo nói:
- Mấy giờ rồi.
Chi Hao nhìn đồng hồ đeo trên tay đoạn nói:
- 5 giờ chiều rồi.
Lúc này anh mới sực nhớ đến cô. Giờ nay cô tan làm, hôm qua anh không về chắc chắn cô đang lo lắng.
Cố Dạ Bạch bước xuống giường mà mặc kệ lời khuyên can của Chi Hạo. Cô ấy đứng đó chỉ biết thở dài trước sự cứng đầu của anh.
Khi anh vừa ra tới cửa thì Lâm Trình lúc này chạy đến thở không ra hơi nói:
- Lão đại không tìm thấy Y Vân đâu cả.
Cố Dạ Bạch nghe xong thì nhíu mày tra hỏi:
- Cậu nói gì ?
Lâm Trình bề ngoài tỏ ra bình tĩnh nhưng bên trong lại đang run sợ, đôi mắt cậu ta không dám nhìn thẳng vào anh, giọng nói có phần lắp bắp trả lời:
- Hôm qua sau khi lão đại ngất đi, tôi đã đến nhà để theo dõi bảo vệ cho cô ấy. Thế nhưng cô ấy không muốn tôi ở lại nên đã bảo tôi trở về. Lúc chiều lão đại vẫn chưa tỉnh nên tôi đã đến công ty để đón cô ấy tan làm.
Lúc đó tôi nghĩ Y Vân vẫn còn chưa khoẻ nên lái xe về biệt thự để xem tình hình. Nhưng không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-dien-cuong/3591669/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.