Hai người nhìn vào đôi mắt nhau không nói gì liền cúi xuống hôn. Tiếng mút mát vang lên trong phòng ăn. Bàn tay anh vuốt ve đùi cô. Nụ hôn ướt át qua đi hai người rời môi nhau kéo theo một sợ chỉ bạc.
Cố Dạ Bạch đưa tay kéo hai dây áo của cô xuống, đôi gò bồng hiện ra trước mắt, ban nãy cô cố tình không mặc nội y nên hai núm ti của cô ẩn hiện dưới lớp váy mỏng khiến anh cả người nóng bừng.
Hai núm ti khi nãy cọ cọ vào lớp áo đã chồi ra cứng lên. Anh cúi xuống mà liếm mút, hàm răng day nhẹ núm ti cô.
- Um...mm
Bàn tay anh lần mò vào nơi tự mật vuốt ve hai bên ngoài. Hạt le nhỏ cũng bị anh trêu chọc dâm thủy cũng dần chảy ra ướt át.
Tiếng rên rỉ phát ra từ miệng cô cùng với tiếng thở dốc khi bị anh khích thích đến tê dại. Anh đưa ngón tay thô ráp vào khiến cô không thích ứng kịp mà khẽ ưỡn người.
- Um...a...mm
Những ngón tay bắt đầu mơn chón bên trong, cả người cô khẽ rùng mình đầu óc dần trở lên mê muội. Cảm giác sướng tê tái lan tỏả ra các tế bào khiến cô chỉ biết phát ra những tiếng rên rỉ.
Dâm thủy bên dưới dần chảy ra nhiều hơn, ướt đầm một mảng váy mà cô đang mặc. Anh nhìn cơ thể cô uấn éo đôi mắt dần nhuốm đầy dục vọng.
Qua một hồi bị kích thích cuối cùng cô cũng bắn ra. Nước từ trong chảy ra lênh láng xuống sàn. Cô gục xuống vai anh nằm thở hốn hển.
Cố Dạ Bạch để chân cô sang hai bên, khuôn mặt cô khẽ đỏ ửng đôi mắt long lanh giọt nước nhìn trông thật quyến rũ. Anh một tay tốc váy cô lên, tay còn lại nhanh chóng cởi thắt lưng lém sang một bên. Khóa quần bị anh khéo xuống, cự vật to dài xuất hiện.
Anh không để cô nghỉ trực tiếp nhấc cô lên rồi đưa cự vật vào trong.
- Ư...ưm...m
Cả người cô ưỡn lên hai tay bấu lấy vai anh khi bị cự vật xâm nhập. Với tư thế này cự vật đâm sâu vào nơi tư mật của cô. Anh đưa tay nhấc hông cô lên rồi lại đặt xuống. Cứ như vậy cự vật bên trong được rút ra vào.
- Um...a...chậm thôi...
Động tác tay của anh mỗi lúc một nhanh. Mỗi lần thúc xuống là cự vật lại đâm sâu vào trong. Bên trong cô co rút liên tục mút lấy cự vật của anh.
- Shh...chặt quá...
Tiếng rên rỉ của anh vang lên khi đâm sâu vào cô. Anh cúi xuống ngậm lấy đầu ti cô mà mút. Cô bấu lấy vai anh từ từ nhấp lên xuống, hai bàn tay anh bóp lấy mông cô.
Sau một hồi đâm vào cơn khoái cảm ập đến khiến da đầu cô tê dại. Sự sung sướng lan toả cô muốn nhiều hơn nên càng nhấp mạnh nhanh hơn. Bàn tay anh cũng đặt lên hông cô giúp cô một tay.
- U...a...hah...thích quá...ưm...
Tiếng rên rỉ hòà cũng tiếng thở dốc của hai người vang lên. Cơn khoái cảm từ từ biến mất cô lúc này thở mệt mỏi cả người lấm tấm mồ hôi gục xuống vai anh.
Một lát sau cô ngẩng lên nhìn anh nở nụ cười mê hoặc. Cô đứng lên xoay người lại, nửa thân trên của cô nằm trên bàn, hai chân chạm xuống đất. Bên dưới hé mở như muốn mời gọi.
Anh khá bất ngờ khi thấy cô chủ động như vậy. Không chần trừ anh đứng dậy đưa cự vật tiến vào trong cô mà thúc.
Những cú thúc của anh khiến cô đê mê tê dại. Cô năm đó rên rỉ như mời gọi. Giọng nói mê hoặc của cô vang lên:
- Cho em nhiều hơn đi, em muốn anh cho vào trong em.
Cố Dạ Bạch khẽ dừng lại anh ghé sát vánh tai cô phải hơi nóng vào đó nói:
Em có biết mình đang nói gì không. Nếu anh cho vào em sẽ có thai đó.Em không quan tâm. - Giọng nói yêu kiều vang lên.Cô mặc kệ hai mông lắc lư liên tục muốn anh làm. Cô Dạ Bạch không hiểu hôm nay cô bị làm sao nhưng anh cũng không quan tâm. Nếu cô muốn mang thai con của anh thì còn gì bằng.
Anh giữ chặt hông cô rồi bắt đầu thúc sâu vào trong. Cảm nhận được khoái cảm cô rên rỉ sung sướng. Sau một hồi anh cũng bắn vào trong cô, hai chân cô mềm nhũn run rẩy như muốn khụy xuống.
Cố Dạ Bạch cả người hừng hực cảm thấy chưa đủ, anh bế cô đặt lên bàn rồi lại tiếp tục làm cô.
Không biết thời gian qua bao lâu lúc này anh mới hừ mạnh một tiếng trong cổ họng rồi bắn ra. Nhìn cô mệt mỏi thở đốc anh cúi xuống hôn cô.
Mãi lúc sau anh mới quyến luyến mà rời môi cô. Cố Dạ Bạch bế cô bước lên phòng. Đằng sau hai người mà một mớ hỗn độn, bàn ghế xộc xệch, khăn trải bàn cũng bị ướt loang lỗ. Bên dưới sàn ẩm ướt có nhiều chất dịch trắng đục.
Tắm cho cô xong anh bế cô đặt lên giường rồi lấy máy sấy tóc cho cô. Làm xong cô mệt mỏi nằm xuống giường.
Cố Dạ Bạch năm bên cạnh vuốt ve mái tóc cô.
- Em ngủ đi một chút nữa anh có chuyến công tác. Anh đã bảo Lâm Trình sẽ qua đây đưa đón em đi làm.
Cô nghe thấy phải xa anh một thời gian thì trong lòng thoáng chút buồn. Nhưng cô không thể cản trở công việc của anh được nên gật đầu.
- Bao giờ anh sẽ về.
Cố Dạ Bạch xoa đầu cô dịu dàng nói:
- Năm ngày sau anh sẽ trở về, anh cũng sẽ thường xuyên gọi điện cho em.
Triệu Y Vân nghe xong không hỏi thêm gì nữa. Cô rúc vào lòng anh tìm hơi ấm rồi dần chìm vào giấc ngủ. Cố Dạ Bạch nhìn cô ngủ say trong lòng mình anh nhẹ nhàng ngồi dậy rồi mở cửa phòng bước đi. Trong căn phòng chỉ còn sót lại tiếng thở đều của cô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]