Trong bữa ăn, Phong Tử cứ đá đá chân cô, dùng ánh mắt "gợi tình" để nhìn cô. Cô hiểu ý, hơi đỏ mặt một chút, những vẫn gật gật đầu đồng ý. 
    Tiểu Niệm thấy ba mẹ cứ nhìn nhìn nhau, liền ngây thơ hỏi lại: 
    - Ba mẹ chơi trò gì vậy? Cho con chơi với! 
    Hắn á khẩu: 
    - Không được! Trò này chỉ giành cho người lớn, hơn nữa chỉ có 2 người được chơi! 
    Nó bĩu môi không chịu: 
    - Thì ba để con với mẹ chơi đi! Con cũng lớn rồi chứ bộ. Vả lại làm ba thì phải nhường cho con chứ! 
     Cô đang nhai bỏm bẻm, liền phụt cơm ra ngoài. 
    E hèm e hèm. Chuyện này không đùa được đâu! 
    - Mẹ sao vậy? Con nói gì sai sao? 
    Kỳ Nhiên ngượng cười. Không phải là sai, mà là quá sai! 
    *** 
     Đêm đến, hắn ngoan ngoãn nằm trên giường, ôm lấy cái gối lăn qua lăn lại như mèo con. 
    Cô từ trong phòng tắm bước ra, thở hắc một cái. Ban ngày đến công ty làm việc với hắn, ban đêm cũng phải "làm việc" với hắn. Cơ mà... 
    Việc này phải làm trên giường!!! 
    Hắn thấy cô hai mắt sáng như sao, lập tức nằm lại ngay ngắn. Hắn cởi một bên áo, để lộ bờ vai vững chãi, cười tà nháy mắt với cô một cái: 
    - Tới đây đi baby! Anh sẵn sàng phục vụ em đêm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-vut-bo-sinh-menh/3593544/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.