Toà án kết thúc với phần thắng nghiêng về phía Hàn Tử Thiên, Mộc thị phá sản, Mộc Thanh Dao bị phạt tù 3 năm, gia cơ của Mộc Khanh Tư cứ thế mà tiêu tùng. Ngải Lỵ Nhĩ thở dài, cuối cùng cũng cắt đứt được rồi, hơn 10 năm sống trong cảnh chịu đựng, giờ cô cũng chẳng còn gì để lưu luyến nữa. Hàn Tử Thiên nhẹ ôm lấy người cô, hắn hôn lên trán cô mà an ủi. 
" Nếu buồn thì cứ khóc đi. " 
Ngải Lỵ Nhĩ mím môi, cô dụi đầu vào ngực hắn mà tìm hơi ấm, nước mắt lã chã rơi xuống gò má ửng hồng, cô khóc nấc, tất cả đã kết thúc rồi, sự chịu đựng trong bao năm qua cuối cùng cũng biến mất. Cô vừa vui vừa buồn mà không hiểu được cảm xúc của chính mình ngay bây giờ, rõ ràng là đã được giải thoát rồi thì phải vui lên chứ, tại sao lòng cô vẫn cảm thấy đau đớn đến vậy, có khi nào cô lại nhớ đến chuyện của quá khứ không. 
" Cuối cùng.. vẫn chỉ có em bước tiếp trên con đường này. " - Ngải Lỵ Nhĩ nước mắt giàn giụa ngước nhìn lấy hắn. 
" Em còn có tôi mà. " - Hàn Tử Thiên cười buồn mà xoa lấy đầu cô. 
Ngải Lỵ Nhĩ mím môi, song cô cũng lấy hết dũng khí mà nói ra. 
" Em muốn đến châu Âu. " 
Hàn Tử Thiên kinh ngạc, nhưng rồi hắn cũng mỉm cười mà ngầm đồng ý. 
" Em muốn tìm lại chính bản thân mình. Rốt cuộc tại sao em lại không thể nhớ gì về quá khứ. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-nghien/2830855/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.