Tiểu Phàm dù có ngàn lần suy tính cũng không bao giờ đoán ra được sự việc nó đang diễn ra như trước mắt cô. Phía trước, hai tên nam sinh đã tiếp cận được tới chỗ Tiểu Phong.
Một trong hai tên đó đã gần chạm tới cánh tay còn đang đặt trên thành cửa của anh. Nhưng chưa kịp động vào thì ngay trên trán một cảnh giác lạnh toát làm hắn rùng mình. Cho đến khi kịp định hình mọi thứ thì tiếng “Cạch.. cạch” vang lên. Một khẩu súng ngắn đang đặt ngay giữa trán hắn, Tiểu Phong lên đạn.
Tiểu Phàm cùng Trịnh Hân cũng là lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng này. Hai người chỉ biết ngơ ngác ngồi sau. Tiểu Phong quay mặt sang lười nhác nhìn vẻ mặt kinh hoàng của tên nam sinh:
“Cút!”
Anh giữ chữ như vàng chỉ nói vỏn vẹn một từ. Như được khai ân, cả ba nam sinh không dám ở lại thêm chút nào nữa mà chạy vụt mất nhanh chóng.
“Sợ?” Anh bất ngờ hỏi.
“S..sợ. A!” Tiểu Phàm giật mình thốt lên: “Anh hỏi bọn tôi hả?”
“Ở đây cũng chỉ có hai người bọn cô và tôi.”
“Anh đừng có tự nhiên nói bất thình lình như vậy chứ. Rất dọa người. Mà khẩu súng đồ chơi đó anh lấy ở đâu ra vậy? Nhìn như thật luôn."
“Đoàng..”. Âm thanh chói tai vang lên kèm theo làn khói tỏa ra từ đầu khẩu súng ra ngoài.
“Súng thật.” Anh thản nhiên trả lời.
Tiểu Phàm chớp đôi mắt to, đen láy nhìn chằm chằm cái cây tội nghiệp bị thủng một lỗ ven đường.
“Tiểu Phong anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-cung-troi-cuoi-dat/2537723/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.