Từ bên cạnh Trịnh Hân xuất hiện thêm một người lúc nào không hay. Một chàng trai với mái tóc nâu nhạt, cắt ngắn. Anh vòng tay ra sau đầu, ngoảnh mặt về phía Trịnh Hân. Đập vào mắt cô là một khuôn mặt điển trai, với nét cười rạng rỡ. Khác với bộ quần áo đen của Hàn Kì và bốn người còn lại thì anh mặc một bộ quần áo mang phong cách nổi loạn hơn: quần jean rách nhạt màu, phối cùng với chiếc áo phông trắng in hình đầu nâu, bên ngoài là chiếc áo khoác đen theo phong cách hip hop:
“Anh chui từ đâu ra vậy?”
“Tôi độn thổ chui lên.”
“Thật sao?” Trịnh Hân thốt lên rồi ngồi khuỵu xuống: “Đáng lý phải có cái lỗ nào dưới đây mới phải chứ?” Mày nhỏ Trịnh Hân nhăn lại còn tay xoa dưới mặt đá phẳng lì. Thấy hành động của cô chàng trai phì cười.
“Sao anh lại cười?” Cô khó hiểu lên tiếng hỏi.
“Vừa thấy một cảnh tượng rất ngu ngốc.”
“Kì Tứ sao lại ở đây? Giải quyết xong rồi?”
Cắt ngang câu chuyện của Trịnh Hân và chàng trai tên Kì Tứ là câu hỏi bất ngờ của Hàn Kì:
“Đã xong. Lũ chuột đó chạy cũng nhanh thật. Làm mất thêm chút thời gian." Kì Tứ đột nhiên nghiêm túc: "Có mang mô tô em đến không?"
“Có. Ở đằng kia.” Hàn Kì vừa đi vừa nói.
“Thật tốt. Lâu rồi không cưỡi nó. Lát phải đi lượn một vòng mới được.” Nghiêm túc được 3 giây anh nhanh chóng chuyển sang hớn hở.
“Đi ăn cơm đã.”
“Đi cùng chị… à quên đi cùng Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-cung-troi-cuoi-dat/2537722/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.