Tên Chu Ân này rất tinh ranh, chụp ảnh như mong muốn của hắn thì hắn liền mặc lại quần áo và kéo Gia Dương nằm lại cho ngay ngắn.
Cạnh...
"Cậu làm gì trong này?"
Cậu ta đang vui vẻ trong lòng nhưng đột nhiên bà nội đẩy cửa bước vào thì cậu ta hơi giật mình. Nhưng may thay quần áo cả hai đã mặc lại ngay ngắn nên cậu ta không sợ mình có sơ hở gì nữa mới bình thản trả lời.
"Anh ấy vừa nãy bảo hơi đau đầu nên con vào xem sao thôi thưa nội!"
"Ăn nói cho tử tế...Tôi vừa rồi còn thấy cậu lén lút phía ngoài, cậu thật sự không làm gì sai trái đấy chứ?"
Nói đến đây tay Chu Ân hơi run, cái cảm giác lo sợ này y hệt lúc cậu ta đối mặt với Gia Thụy trong bệnh viện...Cái lần đe doạ Nam Kình nhưng bị hiện...Đây là cái cảm giác đó.
"Tần lão...Con không có"
"Không phải không nói trước, nhưng cậu nên hiểu rõ cái nhà này không phải ai cậu cũng có thể đụng vào...Lần này Gia Thụy không bắt gặp nên cậu còn may mắn, cậu nghĩ có thể qua mặt được tôi?!!"
Lão phu nhân liếc mắt ra cửa thì Chu Ân lập tức bỏ đi. Cậu ta chạy nhanh đến nổi cái điện thoại dùng để chụp ảnh cũng không kịp cầm theo.
Lúc này thấy cái điện thoại thì bà liền cầm theo và bỏ ra ngoài nhanh chóng, mới vừa rồi bà nội có cuộc điện thoại đến tuy nhiên điện thoại xuất hiện những tiếng như nhiễu sóng rất lạ... Bà nghi ngờ trong nhà này đang có vấn đề gì đấy. Mà người khiến bà nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-chet/885418/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.