Chu Ân khi thấy cảnh Gia Dương hôn Nam Kình thì tức đến đỏ mắt, cậu đi đi vào phòng mình mà tức đến hai tay run cầm cập.
"Không thể như vậy được...không thể để thằng khốn đó sống thêm ngày nào trên đời này nữa...Ahhh, tại sao mày dám hả"
Chu Ân vừa mắn vừa cầm gối đập liên hồi xuống giường, mặt và hai mắt cậu ta đỏ lên như phát điên.
"Chết tiệc, công sức của mình bao lâu nay...con mẹ nó Mộc Nam Kình...mày đi chết đi!! Tên chết tiệc...mày không nên sống trên đời này!"
Hắn ta hét lên trong điên dại, rồi lại đi tìm điện thoại để nghe lén ở phòng khách đang có chuyện gì mà từ nãy đến giờ cứ người ra kẻ vào.
"Rè.rè..mấy cậu dọn...sân sau, tối nay.rè..rè...có...ngoài trời.."
Chu Ân chẳng hiểu sao hôm nay tín hiệu kém đến vậy. Nhưng đại khái cậu ta biết được sắp có người đến dọn vệ sinh để tối nay tổ chức tiệc ngoài trời.
"Ha..ha...Mình đúng là con ông trời, trời lại giúp mình lần này rồi...hahaa" Chu Ân cười trong điên dại rồi cầm lấy phi tiêu phóng về tấm ảnh của Nam Kình và Gia Thụy được ghim trên bảng.
Sau khi trút giận thì cậu ta lại làm vẻ mặt hồn nhiên, không biết gì của mình.
"Anh Nam Kình, anh về lần này cả nhà rất vui đấy!!"
"Thế à..haha" Nam Kình ngượng cười rồi cố làm lơ cậu ta để xuống nhà dưới. Thấy Alex ngồi một mình thì cậu nắm tay Alex đi một vòng quanh vườn.
"Cậu thấy vui không?"
"Vui chứ, được gặp gia đình anh khiến em rất vui!!"
Nam Kình đưa cậu lại băng ghế rồi, rồi chỉ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-chet/885417/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.