Gia Thụy khụy ở đó nhưng vẫn phải cố gắng tỉnh táo vì cậu phải lo cho Mộc Lăng nữa. Cậu ngay lập tức tìm thêm được một cây dù nữa và đưa ra
Lấy cho Mộc Lăng khăn để lau và khăn để trùm lên người. Anh nhận được dù thì bật lên và thay quần áo ở bên ngoài đó luôn
Mặc cái áo ấm bên trong, bên ngoài mặc cái áo không thấm nước mà Gia Thụy đưa
Thấy cậu khóc đỏ mắt mà anh xót lắm, cả hai chỉ nắm tay nhau qua cái lỗ hở kia thôi.
Khi này nghe được tiếng động lộp cộp thì cậu bò vào trong. Là người làm đưa đồ ăn lên, bây giờ cậu biết dù có là rát cả cổ thì họ cũng không thể thả cậu ra ngoài
Thay vào đó là Gia Thụy bưng khai đồ ăn đó lại chổ của Mộc Lăng. Cậu cầm lấy hộp sữa trên khai đồ ăn đó rồi chạy lại chỗ bồn rửa tay
Gia Thụy xả nước nóng ra để làm nóng sữa bên trong. Cậu để hộp sữa ở đó rồi quay lại phía Mộc Lăng
Cậu đưa từng muỗng đồ ăn qua cái khe hở đó để anh ăn. Bên ngoài rất lạnh, bây giờ lại là ban đêm mà đây là trên núi nữa. Cậu rất lo cho anh
"Anh có muốn ăn nữa không?!"
"Em ăn đi, anh no rồi"
Cậu lau nước mắt rồi ăn phần đồ ăn còn lại, cả hai chỉ ăn có 1 phần đồ ăn đương nhiên là không thể no được rồi. Nhưng mà Mộc Lăng vẫn nói dối. Sau khi ăn xong cậu lấy sữa ngâm trong nước nóng khi nảy đưa ra cho anh uống
"Anh cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-chet/885367/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.