"Mẹ!!..."
Tiếng mẹ đó phát ra một cách đau đớn. Đó là chữ cuối cùng mà cậu có thể thốt lên khi này bà cậu chợt tỉnh lại và buông tay ra
"Gia Thụy...con tỉnh lại đi Gia Thụy!!"
Khi bà buông tay ra thì cậu đã đổ gục xuống, bàn tay của bà bấu vào cổ cậu làm cho máu chảy ướt cả cổ áo sơ mi
"Tiểu Thụy...ta xin lỗi...người đâu?!!.."
Bà cởi trói ra và có người vào bế cậu qua phòng khác để băng bó. Đã lâu rồi bà mới kích động như vậy, nếu không phải vì chuyện hôm nay có lẽ lúc nảy bà bóp chết Gia Thụy rồi
Về phần Mộc Lăng, anh vẫn còn ở dưới chưa đi đến đâu cả. Vì có sự chuẩn bị của Gia Thụy nên đêm nay Mộc Lăng lại được cứu rồi
Tối đến thì sẽ có chó săn chạy quanh ở dưới kèm theo đó là một đám người mà Gia Thụy không biết lai lịch
Cậu đã chuẩn bị đồ ăn cho anh và căn dặn cẩn thận nếu ăn tối thì hãy ăn sau 9 giờ
Đúng như những gì cậu nói, khi mà Mộc Lăng xem đồng hồ là 8 giờ 27 phút. Có chừng 3 con chó săn và một đám khoảng 4 người gì đó đi quanh đây
Họ cứ đảo vòng ở đây rất lâu giống như đang tìm kím anh vậy. Đến hơn 9 giờ thì im ắng hẳn. Mộc Lăng từ trên cây trèo xuống và dựng lên một cái trại nhỏ để ngủ
Đồ ăn mà cậu chuẩn bị đó là mì gói và một ít loại bánh mì, nước...Mộc Lăng lôi hết đồ ra thì thấy bật lửa, dao và một số vật dụng linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-chet/885365/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.